Lời giải nào cho xử lý hài hòa giữa bảo tồn và phát triển các đô thị di sản?

Cần một cơ chế, chính sách đặc thù để kiến tạo nên mô hình sinh kế gắn với mô hình cư trú phù hợp của cộng đồng cư dân sinh sống trong các không gian di sản. Đây là một trong những vấn đề được nhiều địa phương quan tâm tại Hội nghị quốc tế về phát huy giá trị các danh hiệu UNESCO phục vụ phát triển bền vững tại Việt Nam được tổ chức tại Ninh Bình từ ngày 2-4/7.

Việt Nam chính thức tham gia Công ước UNESCO về bảo vệ di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới từ năm 1987, hiện Việt Nam có 8 di sản được UNESCO ghi danh vào danh mục di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới. Là thành viên tích cực, chủ động, công tác quản lý di sản thế giới của Việt Nam có những chuyển biến tích cực.

Hội thảo là “không gian mở” để các nhà quản lý thảo luận, chia sẻ những kinh nghiệm và tầm nhìn về kiến tạo thể chế đặc thù cho quản lý và phát triển đô thị di sản được UNESCO vinh danh. Gần 10 năm Kể từ khi được UNESCO vinh danh là di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới, Tràng An luôn được đánh giá là hài hòa giữa bảo tồn và phát triển. Từ một địa phương bị ô nhiễm bởi khai thác xi măng, hiện Ninh Bình đã 4 năm liền lọt danh sách điểm đến hấp dẫn nhất thế giới, điểm đến thân thiện nhất thế giới, tạo 20.000 việc làm cho người lao động.

Việt Nam hiện có 57 danh hiệu UNESCO gồm các di sản thế giới, khu dự trữ sinh quyển thế giới, di sản tư liệu thế giới, công viên địa chất toàn cầu... góp phần hình thành thương hiệu của mỗi địa phương, phát triển du lịch và thay đổi mạnh mẽ cơ cấu kinh tế. Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng, nhiều địa phương đang gặp thách thức trong việc hài hòa về lợi ích giữa bảo tồn di sản và phát triển kinh tế. Để đạt được hiệu quả bền vững, việc gìn giữ di sản cần sự cộng hưởng mạnh mẽ từ cộng đồng cư dân.

Mời quý vị và các bạn cùng theo dõi chương trình!