Được sự hỗ trợ của Viện KAS của Cộng hoà Liên bang Đức, sáng 22/8 tại Đà Nẵng, Ban Dân nguyện thuộc Ủy ban thường vụ Quốc hội tổ chức Hội nghị chuyên đề “Đổi mới công tác dân nguyện của cơ quan dân cử, đại biểu dân cử”.
Từ đầu nhiệm kỳ Quốc hội khoá XIV đến hết năm 2021, Ban Dân nguyện phối hợp cùng các cơ quan liên quan đã tiếp hơn 48.7000 lượt kiến nghị về hơn 13.500 vụ việc. Riêng Ban Dân nguyện trực tiếp tiếp nhận 5.823 vụ việc, một nửa số đó đã được hướng dẫn hoặc giải thích, thuyết phục công dân chấp hành quyết định của cơ quan có thẩm quyền. Đáng chú ý, các kiến nghị theo đoàn đông người vẫn còn cao với 968 lượt và rất nhiều kiến nghị vượt cấp.
Ông HOÀNG ANH CÔNG, Phó Trưởng Ban Dân nguyện: "Việc giải quyết khiếu nại tố cáo, xét đến cùng là thuộc thẩm quyền giải quyết của địa phương, của UBND các cấp. Trong đó cấp tỉnh, cấp huyện là nhiều nhất. Nhưng mà chúng ta không giải quyết đến nơi đến chốn, không giải quyết thấu đáo dẫn đến người dân không tin tưởng vào cơ sở, cứ ào ào lên Trung ương. Trong các kỳ họp Quốc hội, trong các kỳ họp Trung ương, trong khu vực nhà riêng của các đồng chí lãnh đạo, liên tục có hàng đoàn người dân đến đưa đơn, gào thét, chặn đường, chặn xe.”
Các đại biểu cũng chỉ ra hạn chế trong tiếp nhận, phân loại và chuyển đơn thư công dân. Nhiều đơn đi lòng vòng gây tốn thời gian, lãng phí nhân lực và dẫn tới xử lý không kịp thời…
Ông HOÀNG ĐỨC THẮNG, Phó Trưởng Đoàn ĐBQH tỉnh Quảng Trị: "Có những lúc công dân đến với mình, nhưng họ đã đi từ cấp xã lên cấp huyện, các ngành đã giải quyết trước đó rồi, mình hoàn toàn không biết gì cả. Thế là Đoàn ĐBQH với tư cách ĐBQH phải tiếp nhận và phải khởi động lại từ đầu. Như vậy rất mất thời gian nhưng lại không biết cái đơn này đã đi một hành trình như thế nào, đến đâu rồi, các cấp giải quyết ra làm sao rồi. Cho nên thiếu 1 hệ thống dữ liệu thông tin như thế này.”
Các đại biểu kiến nghị cần xây dựng một hệ thống dữ liệu đồng bộ, phân cấp để theo dõi việc xử lý đơn thư. Ngoài ra, cần giám sát, đôn đốc việc giải quyết, trả lời đơn thư, đừng để “giám” mà không “sát”, “sát” mà không “dám”.