• 2418 lượt xem
  • 14:44 12/05/2022
  • Văn hóa

Cuốn sách tôi chọn: “Cỏ bạc triền đê” - Mỗi tập thơ như một kiếp người

Dù trải qua nhiều chức vụ và thành công trong việc làm báo nhưng dường như, thơ ca mới đúng là con người anh – một con người nồng nàn với sự sống, nồng nàn với tình yêu nhưng rồi lúc nào cũng vừa vội vã, vừa cô đơn trong cuộc sống. Ngay sau đây, xin mời quí vị và các bạn đến với tập thơ mới nhất của anh “Cỏ bạc triền đê” qua sự chia sẻ của chính nhà thơ Hồng Thanh Quang.

“Cỏ bạc triền đê” đó là 1 bộ sách 3 tập gồm 999 bài và mỗi tập là 333 bài trộn lẫn phong cách để mỗi tập đứng riêng thành một cuốn thơ. Nó là một sự tập hợp rất nhiều trạng thái, rất nhiều tâm thức, rất nhiều góc nhìn và rất nhiều cảm xúc khác nhau trong mỗi tập như là chính 1 ngày đời. " Một ngày như một đời/ ngỡ thể nào cũng hết/ được và mất em rồi/ sao đời còn chưa chết?". Tập thơ của tôi cũng như 1 kiếp người.

Là 1 con người lúc nào cũng muốn tiến lên phía trước và ít khi ngoái lại ra phía sau lưng nhưng khi đầu năm 2019 bắt đầu tôi đổ bệnh, căn bệnh cực nặng. Căn bệnh với rất nhiều người khác có thể làm cho người ta không còn sống được ở trên đời nữa nhưng may mắn thay tôi đã gặp thầy gặp thuốc, được sự chăm sóc giúp đỡ của những người thân thiết và tôi đã thoát được khỏi bệnh. Nhưng trong giai đoạn chữa bệnh, ở những khoảnh khắc mà mình tưởng như không thể nào vượt qua được, tôi càng ngộ ra được cái điều quan trọng nhất của một con người không phải là những danh vọng phù hoa ở phía bên ngoài mà đó là những gì thiết thân nhất ở bên cạnh mình, những người luôn mơ ước tới 1 ngôi nhà chung toàn cầu thì lắm khi lại không có đủ điều kiện để bảo vệ chính ngôi nhà riêng bé nhỏ của mình. 
         
Thơ tôi là sự dự cảm của chính cuộc đời tôi, bài thơ nhan đề: “Anh không muốn lạc em thêm lần nữa” tôi viết từ những ngày xưa cũ… 

Anh không muốn lạc em thêm lần nữa/ Khi mùa đông đang trước cửa đập dồn/ Ta đã vượt qua bao nhiêu đèo dốc/ Mới thấy nhau trong nắng quái hoàng hôn/ Những khao khát dẫu đã nhòa trong gió/ Những đam mê dẫu xa lạ đa phần/ Anh giây lát như bỗng qua mê sảng/ Hiểu điều anh duy nhất sẽ riêng cần/ Cứ đượm buồn bởi nhọc nhằn đã trải/ Lơ đễnh đi như cạn cuộc chơi rồi/ Anh không muốn lạc em thêm lần nữa/ Bởi chỉ em mới gợi được nên thời/ Anh kiêu hãnh với trái tim rỉ máu/ Không cúi đầu trước ngon ngọt phù hoa/ Anh đã sống với niềm tin riêng có/ Rằng sinh ra không phải để ra đà/ Với tất cả những gì không thực trải/ Với những người không thực nhịp lòng nhau/ Em có thể đã không cùng buổi ấy/  Nhưng từ nay vĩnh viễn phải luôn gần/ Giữa rét mướt căm căm trong tình ý/ Giữa hụt hơi của lãng tử sang chiều/ Trong tất cả những ngày tàn thi sỹ/ Nếu không em chỉ còn lại tiêu điều…

"Cỏ bạc triền đê" - đừng bao giờ tuyệt vọng, ngay ở triền đê giữa nước lụt có thể dâng lên giữa những con gió bốn mùa ào ạt dù bị bạc đầu đi, dù bị bạc chính tâm hồn mình đi, bạc chính cuộc đời mình đi thì cỏ vẫn mọc. Đừng bao giờ tuyệt vọng. Hãy sống làm sao để những khó khăn những nhọc nhằn, những vận hạn, những chìm nổi mà chúng ta chỉ có giúp cho trái tim chúng ta trở nên cương nghị hơn và bền chắc hơn. Và có thể đủ sức mạnh đối diện với cả những thách thức trong tương lai. Chỉ có sự vững vàng tâm thế như vậy, chúng ta mới có thể tồn tại một cách xứng đáng trong cuộc đời này.

Hạnh Thủy